Admin Admin
Tên thật: : Phạm Nguyễn Hữu Phúc Giới tính : Posts : 551 Points : 1369 Thanked : 89 Birthday : 22/12/1988 Join date : 10/01/2010 Age : 35 Đến từ : Bến Tre Châm ngôn sống : Sống là cho đâu chỉ nháºn riêng mình!!!
| Tiêu đề: Bài thơ hai vợ chồng xa nhau nhưng ko kém phần lãng mạn1!!!!!!!!!!!!!!!!! Fri Sep 24, 2010 1:00 pm | |
| Tại một miền quê ở vùng đồng bằng Bắc bộ … Có gia đình nông dân nọ rất yêu văn học, cả hai vợ chồng dang tập tững bước vào “làng thơ”. The rồi người chồng phải đi làm xa, nhưng họ thường xuyên viết thư cho nhau bằng những vần thơ dí dỏm, đầy lãng mạn. Từ dạo ra đi, đến nay đã gần tết mà chưa thấy chồng về thăm, bà vợ liền làm bài thơ tặng:
Khi chồng vắng nhà
Thửa ruộng bà bờ cạnh rốc Mông Từ thuở anh đi vẫn bỏ không Cỏ mọc tùm lum không ai xới Em mướn thợ cày có được không?
Anh chồng khi nhận được thư liền nổi cơn thịnh lộ và có thơ gửi ngay về:
Thửa ruộng bà bờ cạnh rốc Mông Cho dù không xới vẫn để không Mùa này không xới chờ mùa khác Nếu mướn thợ cày chết với ông.
Thời gian cứ dần trôi, người vợ giãi bầy tâm sự:
Thửa ruộng ba bờ cạnh rốc Mông Xuân qua thu đến vẫn bỏ không Mưa gió đất màu trôi bạc phếch Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công?
Ông chồng liền làm thơ đáp lại:
Ruộng đã lâu ngày cứ bỏ không Mặc cho hoang hoá, cỏ long chông Bà mướn thợ cầy? Quân tệ lắm Kỹ thuật thua ông, có hiểu không?
Trong lúc gia đình đang gặp khó khăn về kinh tế, bà vợ liền gửi thơ tiếp:
Ruộng khô nứt nẻ, cỏ long chông Chẳng cho thuê cấy kiếm vài đồng Ông về vẫn vậy chi mà ngại Đến mùa thu hoạch khỏi tốn công?
Lúc này ông chồng còn bận một số công việc chưa giải quyết xong, những cũng tức tốc có thơ đối: Này này ông nói có nghe không Ruộng khô để đó mặc kệ ông Khi nào ông rảnh ông cày cấy Nhược bằng để đó, cấm ai trồng
Bà vợ chịu không nổi… gửi tiếp: Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông Thợ ở quê mình vẫn chơi không Thôi! Tôi làm phúc cho họ cấy Ông về thu hoạch …thế là xong
Ông chồng càng giận dữ hơn: Ruộng nẻ bây giờ cỏ ngang hông Thì bà vẫn cứ phải để không Ông mà biết được bà cho cấy Ông về nhổ sạch tỏng tòng tong
Bà vợ lại viết tiếp: Ruộng kia cỏ đã mọc quá hông Ông về gấp nhé, có được không? Đất đang nỏ ải, bờ thông thống Mau về cày cấy thoả ước mong
Ông chồng nhận được liền gửi lại: Thửa ruộng ba bờ ở dốc Mông Bà mà thuê thợ chết với ông Khi về ông kiếm thêm ruộng mới Lúc ấy coi chừng, chết với ông
Hôm sau chồng nhận được thư vợ viết: Luật mới ban hành ông biết không Ruộng mà bỏ hoá sẽ sung công Ông lên thu xếp về sơm sớm Nếu mất cả chì, ông trách ông? Hai vợ chồng làm cùng ngành xuất bản sách. Ðêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện tình yêu đến chuyện gia đình, bè bạn, nghề nghiệp... Sau đó anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:
Sách mới cho nên phải đọc liền
Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ung khẩu đọc tiếp luôn: Hôm nay xuất bản lần đầu tiên
Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba: Anh còn tái bản nhiều lần nữa
Chị vợ sung sướng đọc câu thứ tư trong tiếng thở: Em sẽ cho anh giử bản quyền. Vài năm sau... Cô vợ than thở:
Sách đã coi rồi phải không anh Sao nay em thấy anh đọc nhanh Không còn đọc kỹ như trước nữa Ðể sách mơ thêm giấc mộng lành
Anh chồng ngâm nga: Sách mới người ta thấy phát thèm Sách mình cũ rích, chỉ lèm nhem Giấy thì long leo, bìa lem luốc Ðọc tới đọc lui, truyện cũ mèm
Cô vợ thanh minh: Sách cũ nhưng mà truyện nó hay Ðọc hoài vẫn thấy được... bay bay Ðọc xong kiểu này, rồi kiểu khác Nếu mà khám phá sẽ thấy hay..
Anh chồng làu bàu:
Ðọc tới đọc lui mấy năm rồi Cái bìa sao giống giấy gói xôi Nội dung từng chữ thuộc như cháo Nhìn vào hiểu sách, nuốt không trôi...
Cha hàng xóm lam nham: Sách cũ nhưng mà tui chưa xem Nhìn anh đọc miết.. thay cũng thèm Cũng tính hôm nào qua đọc lén Liệu có trang nào anh chưa xem?
|
|